Page 221 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 221
220 Khi Tổ quốc gọi
gạo đã cạn mà các loại rau củ cũng dần dần thúi rục dưới mực
nước sâu. Lúc này không ít gia đình đành phải dắt díu nhau đi
tha phương cầu thực, nhưng biết phương nào khá hơn phương
nào để có thể đến đó mà cầu.
Những ngày ấy thì nhiều người, kể cả đài phát thanh,
thường hát bài Lên ngàn, bởi không những nó mô tả được cảnh
tàn phá của thiên tai, mà nó còn thay nói lên được tâm trạng
của mọi người đang đắm chìm trong cảm xúc đau thương mất
mát. Nhưng anh em chúng tôi đâu phải lúc nào cũng chỉ có hát
bài Lên ngàn, bởi dù sao thì nó cũng quá buồn, mà buồn riết thì
chịu đâu có nổi. Chúng tôi phải tìm hát một số bài khác để thay
đổi không khí và động viên lẫn nhau, trong đó thường ngâm
nga nhất là bài Nhạc rừng, bởi nó cũng được chính Hoàng Việt
sáng tác trong hoàn cảnh khó khăn gian khổ của miền Đông
chúng tôi, nhưng bài hát này lại thể hiện một khung cảnh khác
hơn, vui tươi hơn, yêu đời hơn, khiến ai một lần được nghe thì
dù có buồn lo thế mấy cũng phải cảm thấy trong lòng xôn xao
rộn rịp, tai lắng nghe mà tay chân cũng muốn nhảy nhót múa
may theo nhịp điệu sôi nổi của bài hát. Bản thân tôi cũng rất
thích bài này bởi lời ca điệu nhạc của nó hình như có một chất
kích thích nào đó, khiến tôi có thể tạm thời quên đi những khó
khăn gian khổ đã từng có lúc khiến tôi hoang mang dao động
sau bão lụt năm 1952.
Thật dễ gì mà tìm được một nhạc sĩ tài hoa như thế!. Đã
trên sáu mươi năm mà ngày nay khi tra trên mạng bài Nhạc
rừng thì có thể tìm thấy cả chục giọng ca thể hiện bài hát đáng
yêu này:
Cúc cu! Cúc cu! Chim rừng ca trong nắng
Im nghe! Im nghe! Ve rừng kêu liên miên.