Page 234 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 234
Khi Tổ Quốc gọi 233
bao nhiêu cá là má bảo đưa hết cho chúng tôi, còn hai mẹ con
thì ăn rau luộc chấm mắm ruốc. Nhà má thì hẹp, chúng tôi thì
đông, căng võng đứa trên đứa dưới, còn má với thằng Miền thì
nằm nép tận bên trong, có khi đứt võng đè luôn lên hai mẹ con.
Ở Bàu Thốt Nốt, nhà ông Hai Ký có cô con gái tên Bảy Rảnh,
mới mười bốn, mười lăm tuổi mà đã bắt đầu “trổ mã”, được ông
Hai giữ chằng chằng, cảnh giác với các “chú-anh” bộ đội trẻ tuổi
hay thích trêu ghẹo. Thế nhưng khi chúng tôi chuẩn bị đi tập kết
thì cả nhà nằng nặc đòi vác mùng vác chiếu đi theo, thề không
trở lại sống chung với giặc. Cũng không ai có thể ngờ rằng qua
mấy mươi năm xa cách, kẻ Nam người Bắc, chiến tranh ác liệt,
mà sau ngày giải phóng trở về thăm chiến trường xưa lại được
gặp cô gái bé nhỏ thuở ấy, mừng vui khôn xiết, và từ đó đến nay
vẫn giữ được mối quan hệ tình cảm đặc biệt với chúng tôi.
Ở Sóc Ky có ông Chín Viễn, nhà nuôi mấy con chó rất giỏi,
nhiều khi nó tự vào trong rừng sâu, gặp nai, mễn thì mấy con
nhảy vô quần với nó để giữ chân, còn một con thì chạy về sủa
báo với ông Chín Viễn. Có khi đến nơi thì con thịt đã ngắc ngư
chỉ cần tìm cây đập chết không cần bắn, uổng đạn. Và mỗi lần
săn được thịt thì không bao giờ ông quên chúng tôi.
Có anh Tấn thương binh cụt tay và vợ là chị Mai trồng một
rẫy mì khá lớn, luôn mong có tụi tôi ra chơi để đãi củ mì luộc
hoặc cơm trộn khoai ăn thoải mái.
Bởi lúc này đa phần chúng tôi đều ở tuổi thanh niên, “lửa
gần rơm lâu ngày cũng cháy”, có người đã tìm cách cắm rể tại
đây, như anh Thìn trung đội trưởng thì cưới chị Ba Mưu ở Sóc
Ky, anh Quới người cùng về Tiểu đoàn một lượt với tôi thì lấy
chị Nhạn ở Bàu Châu É, anh Bi ở Đại đội 80 thì hứa hôn với cô
Chín Bộn, anh Minh có người yêu ở Đồng Xuồng...