Page 291 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 291

290  Khi Tổ quốc gọi


           Nhưng khi tôi đã cất cánh bay lên trời thì chẳng còn biết sợ là gì
           nữa, chỉ suy tính nhanh lẹ để tránh hỏa lực địch, tận dụng sơ hở

           của chúng để bắn hạ, bởi thường khi chúng tôi bay lên, gặp máy
           bay địch rất đông và hiện đại hơn nhiều lần, lúc nào cũng muốn
           “ăn tươi, nuốt sống” máy bay của ta. Lúc ấy chúng tôi rất thích
           bài hát Phi đội ta xuất kích do Nghệ sĩ Nhân dân Tường Vi sáng

           tác và ca sĩ Bích Việt hát, nó đi vào lòng người và thật đúng với
           tâm trạng anh em phi công:

                      Yên sao được miền Nam đang kêu gọi

                      Thúc giục ta vươn lên lập chiến công
                      Miền Nam ơi!

                      Vì quê hương chắc tay lái trong tay
                      Nhằm thắng lũ cướp nước xông tới

                      Mẹ hiền ơi! Tổ quốc ơi!
                      Con hiến dâng Người cả trái tim này

                      Phi đội ta xuất kích, ra đi là mang chiến thắng trở về.

               Tôi đã trực tiếp bắn rơi bốn máy bay, không kể cùng đồng
           đội bắn hạ hơn chục chiếc nữa thì được phong Anh hùng Lực
           lượng Vũ trang Nhân dân Việt Nam. Cứ mỗi lần bắn rơi được

           một máy bay, Bác đều gởi quà tặng cho phi công. Tới khi anh
           em bắn máy bay rơi nhiều quá, hết đồ kỷ niệm, Bác kêu Văn
           phòng Trung ương làm huy hiệu để Bác tặng. Mỗi lần Bác

           xuống thăm đơn vị hay được lên thăm Bác, anh em đeo hết
           trên ngực, nhìn là biết ngay đã bắn được bao nhiêu máy bay để
           Bác thưởng thêm. Ngoài số huy hiệu, Bác còn tặng tôi một chiếc
           đồng hồ Poljot do Liên Xô tặng Bác nhân Kỷ niệm Năm mươi
           năm Thành lập Đảng Cộng sản Liên Xô. Bắn rơi thêm ba máy

           bay nữa thì Bác chỉ thị không cho tôi bay chiến đấu, mà phải ở
   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296