Page 340 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 340
Ra đi để có ngày trở về 339
giản, chỉ cần be một bờ đất quanh sân rồi dẫn nước vào, qua
một đêm là nước đã đông cứng tha hồ mà trượt hết ngày này
qua ngày khác cho đến hết mùa đông.
Mùa đông Nhà trường thường tổ chức săn dê rừng trên
đồng cỏ Nội Mông, và đây là nguồn thực phẩm quan trọng
trong cả mùa đông và mùa xuân. Đêm đến, người ta ngồi trên
chiếc mô tô ba bánh, thùng xe bên cạnh có gắn một khẩu trung
liên, cứ thế mà rọi đèn chạy trên đồng cỏ, gặp các đàn dê thì xả
súng bắn, đến sáng hôm sau cho xe tải chạy tìm theo đường cũ
nhặt mang về móc ruột, xong chất thành đống như những đống
củi ngoài trời dọc theo mái hiên. Rồi tuyết rơi sẽ phủ dày một
lớp bên trên hình thành một trạm đông lạnh lộ thiên, và mỗi
lần ăn thì chỉ cần moi từ đống tuyết lôi ra vài con đem vào làm
sạch và chế biến. Mà thịt của loại dê này lại không hề có mùi hôi
như dê nhà nên rất dễ ăn.
Mỗi tuần Nhà trường đều phát cho một vé tắm nước nóng.
Dân Trung Quốc có thói quen ngâm mình trong bể tắm công
cộng, kỳ cọ chán rồi mới lên dội lại bằng vòi sen cho sạch. Còn
anh em Việt Nam mình thì không ai dám xuống đó trầm mình,
bởi nhìn thấy cáu ghét nổi thành váng là đã phát ớn.
Còn anh nào muốn sang thì bỏ ra mấy xu mời một anh
“chuyên viên kỳ lưng”, lúc nào cũng ở truồng dồng dỗng, cái khăn
ướt vắt trên vai đi quanh các buồng tắm trong tư thế sẵn sàng, chờ
có người gọi là vào dùng khăn kỳ cọ cho bằng hết số ghét bẩn.
Còn muốn khoái hơn nữa thì trả thêm một hào rồi nằm dài trên
giường cho họ đấm lưng, xoa bóp. Riêng tôi thì không bao giờ
dám, bởi nhìn hình thù các lão thì đã mắc cỡ muốn chết rồi.
Cũng có cái khoái là đi cắt tóc, bởi toàn là các cô gái trẻ,
mùa đông má đỏ hồng hồng, quay qua quay lại, hết rờ bên này