Page 536 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 536

Miền Nam gọi chúng tôi trở về  535


             chí nếu không muốn nói là căm thù đối với Chế độ Cộng sản,
             với những Người Cộng sản. Tôi rất buồn là tại sao với tri thức

             của một tiến sĩ mà nó lại quên rằng cả ba người cậu ruột của nó,
             những người mà bà mẹ đáng kính cũng các như các anh chị em
             thân yêu nhà nó đều hết sức mến phục về phẩm chất đạo đức,

             những người đã vượt qua mọi lẽ thường tình, không chút kỳ thị
             quá khứ bên nọ bên kia để mà thương yêu đùm bọc cả gia đình
             nó cũng như riêng nó trong những lúc khó khăn nhất, cũng
             đều là Cộng sản? Chẳng lẽ hàng ngàn hàng vạn người Cộng sản

             đang lãnh đạo cả cái đất nước Việt Nam này cũng chỉ có được ba
             người là tốt lành như thế hay sao? Lòng hận thù rất dễ làm cho
             người ta mất sáng suốt.







                 47.

                 Cuộc đời sang trang





                        Nhà máy Z-755 được hai năm, tôi bắt đầu chán cái
                 Ở không khí làm việc trong quân đội thời bình, sáng
             tối cứ quanh quẩn mỗi một việc là cấp phát vật tư. Nhân một
             chuyến ra Hà Nội tôi lên Tổng Cục gặp các đồng chí lãnh đạo

             xin được chuyển ngành ra ngoài công tác. Cậu Tiếu là Trợ lý
             Cán bộ, và cả ông Thạch là Chính ủy cũng khuyên tôi ở lại
             nhưng tôi nằn nì mãi với lý do là muốn trở về giúp ích cho quê

             hương nên cuối cùng rồi cũng được chấp thuận.
                 Sở dĩ tôi xin ra khỏi quân đội vì trước kia tôi nhập ngũ chỉ

             cốt để đánh giặc cứu nước, làm “trai thời loạn”, nay giặc đã đánh
   531   532   533   534   535   536   537   538   539   540   541