Page 537 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 537
536 Khi Tổ quốc gọi
xong, đất nước được giải phóng, được hưởng “độc lập, tự do,
hạnh phúc” mà cứ ở mãi trong quân đội thì quanh đi quẩn lại
cũng vẫn một nghề “lính thời bình” thật là chán, xin ra ngoài thì
trời đất rộng thênh thang tha hồ mà hoạt động bay nhảy. Nhớ
lại khi tôi đang công tác tại IMEXCO, trong một lần gặp tôi,
đồng chí Trung tướng Nguyễn Văn Tiên có nói một câu: “Cậu
là người thức thời”. Câu nói này có nghĩa ông nhìn nhận việc tôi
sớm xin chuyển ngành ra khỏi quân đội là hợp thời. Và chính
những công việc tôi từng đảm nhận sau khi rời khỏi quân ngũ
chứng tỏ đánh giá của ông không sai.
Ngày 10-10-1977 tôi nhận quyết định chuyển ngành, kết
thúc cuộc đời binh nghiệp tròn trịa hai mươi bảy năm, rời quân
ngũ với biết bao cảm xúc hoài niệm! Hai mươi bảy năm làm
lính, có lúc trên trận tiền, có lúc ở hậu phương nhưng lúc nào
tôi cũng là người lính chiến đấu, lúc nào cũng sẵn sàng chấp
nhận mọi gian khổ hy sinh. Tôi có thể tự hào vì đã dành cả tuổi
thanh xuân tươi đẹp cho quân đội để rồi có thể an nhiên rời
khỏi quân đội đến một chân trời mới.
Tôi xin về làm việc tại tỉnh Đồng Tháp và được bố trí về Ty
Công nghiệp, chuẩn bị bổ sung vào Ban Lãnh đạo Ty, tương
ứng với mức lương trong quân đội của tôi. Sở dĩ tôi xin chuyển
về làm việc tại Đồng Tháp là vì các lý do kể sau. Thứ nhất là vì
tôi rất muốn chuyển ngành, mà nếu muốn ra công tác tại một
cơ quan ở Sài Gòn để được gần gia đình thì phải có một cơ
quan nhà nước đồng ý tiếp nhận, mà ở Sài Gòn thì tôi không
quen biết với ai ở bất kỳ cơ quan nhà nước nào, còn Đồng Tháp
là quê hương, người ta nắm rất rõ lai lịch gia đình tôi, hơn nữa
có anh Bảy Noãn là Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Tỉnh nên
thêm tiếng nói của anh thì việc xin được tiếp nhận cũng sẽ dễ