Page 108 - nam bo xua va nay
P. 108

Như vậy ta  thấy những gì Trịnh Hoài Đức ghi chép về cù lao
                    Phố là tư liệu  đáng tin cậy  nhất,  ngoài  ra tôi  chưa gặp tư liệu  nào
                    tương đối cụ thể hơn. Họ Trịnh ghi lại: “Nông Nại đại phố, lúc đầu
                    khai  thác do “Trần Thượng  Xuyên,  tức  Trần Thắng Tài  chiêu  tập
                    người buôn nướcTàu đến kiến thiết phố xá mái ngói tường vôi, lầu
                    cao, quán rộng, dọc theo bờ sông liên lạc dài  5  dặm, chia và vạch
                    làm 3 đường phố, đường phố lớn lót đá trắng, đường phố ngang lót
                    đá ong, đường phố nhỏ lót gạch xanh, đường rộng bằng phẳng, kẻ
                    buôn tụ tập, ghe thuyền lớn ở biển và ở sông đến đậu, có những xà-
                    lan (người dịch lại, hiểu là kiểu bè chở hàng hóa), ấy là một chỗ đại
                    đô hội, nhũng nhà buôn bán to duy ở đây là nhiều hơn”
                          (Đoạn trích dẫn trên đây là ở mục “Thành tri chí”).

                          Trong Gia Định thành thông chí, ở mục “Sơn xuyên chí”, lại
                    ghi về gành đá trên sông, nay còn thấy:

                          - Phía bắc gành đá có vực sâu làm chỗ cho tàu biển các nước
                    đến đậu. Xưa nay, thuyền buôn đến đây hạ neo xong thì lên bờ thuế
                    phố ở,  rồi đến nhà chủ  mua hàng, lại đấy kê khai  những hàng hóa
                    trong thuyền và khuân cất lên, thương lượng giá cả. Chủ mua định
                    giá mua bao tất cả hàng  hóa tốt xấu, không bỏ sót lại  thứ gì.  Đến
                    ngày trương buồm trở về gọi là hồi  Đường  (trở về Trung Hoa)
                          Đọc rải rác những tư liệu trong Gia Định thành thông chí, ta
                    có thể tạm đúc kết:

                          - Cù lao Phố trở thành một cảng quan trọng đầu tiên của Nam bộ,
                    đón nhận thương thuyền nước ngoài, hưng thịnh suốt khoảng 90 năm từ
                    khi Trần Thắng Tài đến với quân đội, suy thoái từ khoảng  1775, túc là
                    khoảng sau 90 năm, để nhường cho Sài Gòn (sông Tân Bình).
                         Trịnh Hoài Đức mô tả vị trí khá cụ thể, dài 5 dặm, hơn 2km,


                    118
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113