Page 27 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 27
nhưng do hoàn cảnh gia đình, tôi học lớp dành cho
học sinh đã đậu bằng Sơ học (Cours des Certifiés) tại
Vĩnh Long. Bây giờ tôi được đi học xa nhà, nên ba
má lại bận tâm tìm nhà trọ cho tôi. Cũng may, anh ba
tôi (Nguyễn Quang Cảnh) nghe chuyện biết được,
đã xin ông Tống Hữu Định cho tôi ở trọ nhà ông. Bởi
anh ba tôi là con rể của ông Tống Hữu Định, ông dễ
dàng đồng ý và cũng vì một lẽ nữa là ông rất quý ba
má tôi. Ở đây, người ta quen gọi ông Tống Hữu Định
là Thầy Phó Mười Hai, tôi không biết tại sao người
ta đặt tên ông như vậy, có điều về tính tình, ông là
người rất hiền lành, cởi mở. Nhà ông là một villa trệt
rất rộng, có khoảng sân thật mát mẻ. Tôi nhớ mỗi
lần từ nhà ông đi ra con lộ lớn (còn có tên ngổ ngộ
là đường Cầu Lộ). Dọc theo hai bên đường là hai
hàng cây bông sứ, loại cổ thụ, có nhiều bông, hương
thơm ngào ngạt. Cây bông này hình như ở ngoài Bắc
gọi là cây hoàng lan. Bông có cánh dài, thanh mảnh,
màu xanh màu vàng chen lẫn, mỗi sáng thường rụng
xuống, đầy cả mặt đường. Thỉnh thoảng, tôi cũng
lượm vài cái bỏ vào túi áo rất thơm.
Đi học xa nhà một thời gian, tôi nhận biết kinh
tế gia đình đang gặp hồi sa sút, khó khăn như trong
tình hình chung của kinh tế xã hội lúc bấy giờ. Mặc
dù ở bên ngoài, xét ra, gia đình tôi vẫn còn có đất,
có ruộng, không đến nỗi thiếu kém lắm so với mọi