Page 24 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 24
xoàn; mấy cô gái mặc đồ đẹp, tóc kẹp gọn gàng dễ e
thẹn, còn mấy anh con trai cũng bảnh bao, tóc chải
bảy ba nhưng rất đứng đắn, đàng hoàng; chỉ có bọn
trẻ lóc chóc, đứa nào có tiền thì mua vé coi hạng cá
kèo, không có tiền phải đợi gánh hát thả giàn mới
vào coi được. Nhưng hơi sức đâu mà chờ đến lúc
đó, chỉ cần đợi mấy người canh cửa lơ đễnh một
chút, lập tức mấy ông nhỏ con nít vạch đệm chui
vào “coi hát cọp”. Trong rạp, ở khoảng giữa những
hàng ghế khán giả, người ta treo đèn manchon trên
cao, tỏa sáng cả rạp. Đêm nào, tôi cũng theo mấy
ông thầy dờn ngồi ở cánh gà. Đợi vãn hát, anh hai,
anh ba, anh bảy tôi và một số bạn bè thân thiết mời
mấy nhạc sĩ, nhạc công kéo về nhà ăn cháo gà, giao
lưu dờn ca tài tử đến gần sáng. Tôi bắt đầu được
làm quen với nhạc sĩ Sáu Tửng, tên thật Huỳnh Văn
Sâm (thân sinh tay trống Huỳnh Anh và nữ danh
ca dờn ca tài tử Bạch Huệ) cũng từ những gánh hát
như thế này.
Tôi nhớ mấy lẩn chúng tôi còn tổ chức dờn ca
tài tử trên chiếc ghe “du hồ” của ba tôi, đậu ở bến
sông gần nhà. Mấy anh mua tôm càng xanh sống
chỗ đóng đáy rất rẻ. Một anh xung phong đốt than
trên cà-ràng rồi kiếm mấy cái quạt mo quạt phần
phật. Chẳng bao lâu, mùi tôm nướng từ cà-ràng
lan tỏa, thơm lừng...Tụi tôi tụ tập chơi dờn thật hào
NHỮNG GIAI ĐIỆU CUỘC ĐỜI I 23