Page 42 - tap 2 phan 1
P. 42
để thực hiện Hiệp định Genève.” Ôi, lòng tin sắt đá của đồng bào
trên vùng đất phương Nam!
Từ tàu Pháp lên tàu Ba Lan là hai tình cảm khác biệt: một bên
là địch - ta, một bên là bạn bè - đồng chí. Sở dĩ có hai chiếc tàu
Kilinski của Ba Lan và Stravabol của Liên Xô chuyên ra vào Nam -
Bắc trong suốt thời gian ba trăm ngày để giúp đưa các cán bộ và
chiến sĩ thuộc lực lượng kháng chiến miền Nam ra miền Bắc vì
lúc đó cả Ba Lan và Liên Xô đều là hai nước xã hội chủ nghĩa anh
em, đã luôn tận tình ủng hộ cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc
của nhân dân Việt Nam, và đây là một biểu hiện cụ thể. Thủy thủ
đoàn trên chiếc tàu chúng tôi đi cũng toàn là các đồng chí Ba Lan,
người nào người nấy lực lưỡng, da dẻ hồng hào, và ăn rất khỏe,
khẩu phần ăn lúc nào cũng có nửa con gà quay. Nhưng nhìn cách
họ làm việc tận tình thật thấy nể, lúc nào cũng cật lực và chẳng
ngại dơ bẩn. Nhớ có một lần đường thải phân bị nghẹt, họ treo
mình ngoài mạn tàu, ra sức thông thụt, phân tưới đầy đầu, nhưng
họ vẫn thản nhiên làm cho đến xong việc. Họ cũng tỏ ra rất thông
cảm với cảnh không quen chịu sóng gió của anh chị em chúng tôi
và thường động viên bằng những cử chỉ thay lời nói vì không biết
tiếng nhau, và khi cần thì có những cách hỗ trợ thích hợp.
Nằm trên chiếc tàu Ba Lan thong dong rẽ sóng về phương
Bắc, trước một bước ngoặt to lớn của cả cuộc đời, tôi suy nghĩ
mung lung, rồi tự làm cái chuyện tổng kết thời gian bốn năm kể
từ ngày bước chân vào bộ đội cho đến khi xuống tàu ra đi tập kết.
Bốn năm, một quãng thời gian đâu có ngắn, lúc sướng lúc cực,
mà cực thì nhiều hơn sướng, có lúc ra chiến đấu và luôn cận kề với
cái chết, và cũng từng có lúc hoang mang dao động trước khó khăn
gian khổ, nhưng cuối cùng thì hôm nay mình vẫn trụ lại được, thế
là được rồi, không phải xấu hổ với cha mẹ anh em.
296 Nguyễn Long Trảo