Page 214 - hoa đồng
P. 214
điệu đàng. “Bánh mì nóng giòn, r...ất..t ngon đây...! Tiếng
“rất” được gã đánh lưỡi kéo dài thườn thượt, nghe cũng đủ
giòn. Rao bán khắp nơi nhưng hỗ gặp con Ngàn, gã nán lại
lâu một chút, tán đủ chuyện dưới đất trên trời. Thấy mấy
thằng nhỏ chạy về bám mẹ, gã ngửa ra rồi bảo: “Cách vSao ra
cả lũ vậy, cô Ngàn?”. Đồ vô duyôn! Con Ngàn trề môi cả
tấc, tuyên bô": “Tui còn đẻ nữa, nhưng thà lây... khỉ thiệt mà
đẻ còn hơn con khỉ lùn tịt này”.
Trời, con nhỏ, dỗ kiêm con đến vậy!... Rồi nghe đâu,
con Ngàn phải lòng tài xế Thịnh, cái thằng củ mì cù mì ấy, ai
nhắc chuyện vỢ con chỉ tủm tỉm cười. Nhà Thịnh nghèo, bỏ
ngang Đại học, làm tài xê". Trong xe, thường ngồi cạnh
Thịnh, chị hiểu cậu giỏi giang, ham hiểu biết, cậu ít nói
nhưng sâu sắc, có trách nhiệm với cả công việc ngoài tầm
một lái xe.
Con Ngàn ruột đổ ngoài da nôn rõ rồi. Còn Thịnh, ai biết
được cậu có tình ý gì không. Nhưng có một hôm cúp nước,
chị vô tình thấy Thịnh giúp Ngàn xách xô nước đổ vào thau
cho thằng nhỏ tắm. Đột nhiên, chị chột dạ. Cảm giác gì kỳ
cục xuất hiện. Hơ hẫng, như là tiếc nuôi, đơn độc...
Nhưng một chút thôi.
Sõ dẹp ngay được cái cảm giác đó, nếu như Sáu Mừng
không xuất hiện. Anh được bổ sung về ngay đoàn thể láng
giềng. Sẽ chẳng có gì đốì với con người lạnh lùng - như người
ta nói về chị - nếu như Sáu Mừng không phải là thằng Chuột
ngày xưa, em ruột của Tư Thắng. Cũng chẳng có gì liên quan
Tuyển tập truyện ngổn tá c giả nữ Đồng Tháp h o a . 2 1 7
đong