Page 239 - ke chuyen cu pho bang nguyen sinh sac
P. 239

Phụ lục


                         Phong vi vi hề quân thiếp;
                           Vũ tế tế dừ quân biệt".

                          (Độc lôi dừng bước nơi đây,
                      Mé tây Hữu Biệt cầu này tiễn anh.
                         Tay vin chéo áo ngọn ngành,
                      Mưa đơn gió kép ta đành xa nhau).

            Một người ở làng Vân Hội được cử làm chánh tổng đến
         gặp  ông  Sắc,  xin câu đối  ăn  mừng.  Ông nể  lòng  làm  giúp.
        Câu đôi cũng là lời răn:

                       "Thiên nga vũ lộ bình kim nhật,
                      Ngô thổ giang sơn khán hạ hoi"
                  (Bàn chuyện nhà được ơn mưa móc hôm nay
                    Mà nhìn vận non nước mình ngày mai).
            Nhiều cụ già giỏi chữ nghĩa lúc ây cho rằng, những đoạn
         văn,  lời  thơ như thế,  nhất  là  bài  "Độc  lôi  sơn  hạ"  thật ý  tứ
         nằm  ngoài  chữ  nghĩa.  Có  hiểu  hoàn  cảnh  quê  hương,  đât
         nước lúc bây giờ mới thây hết ý nghĩa của bài thơ, mới nhận
         ra đây thật là  lời của một người bạn tâm huyết. Đôi bạn xa
         nhau  có  lẽ  vì  không  tiện  đi  cùng.  Xa  mà  vẫn  gần,  xa  về
         đường đi mà gần về lòng yêu nước.
            Tiễn  bạn  đi  rồi,  ông  sắc  vẫn  muốn  ở  nhà  dạy  học,
         nhưng  triều  đình  vẫn  tư giây  về  gọi  đi  làm  quan.  Mẹ  vợ
         đã  qua  đời,  ông  không  còn  lý  do  để  từ chối.  Trong  tình
         thế bắt buộc,  ông  nói  với  các  con:  "Không được  làm dân
         thì  làm  quan".  Ông  lại  nói:  "Phải  làm  quan  nhưng  mong
         rao  đừng  làm  phiền  dân".  Để  khuyên  các  con  một  cách
   234   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244