Page 190 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 190
Khi Tổ Quốc gọi 189
từng sinh hoạt trong thời gian rèn luyện học tập ở Nhà trường
thời kháng chiến.
Kết thúc một năm rèn luyện, Nhà trường tổ chức một cuộc
diễn tập cuối khóa nhằm đánh giá phần thực hành, đề mục là
“đơn vị trung đội đánh giao thông” trong đội hình đại đội, và
tôi được phân công chỉ huy tiểu đội. Trong khi người ta cho các
chiếc xe bò được che chung quanh bằng mê bồ giả làm xe nhà
binh Pháp “chạy” trên đường lộ, thì đơn vị chúng tôi bắt đầu
hành tiến tiếp cận mục tiêu. Khi nghe tiếng mõ đánh cốc cốc...
từng hồi trên đường, tượng trưng cho tiếng súng của địch thì
tôi thổi tu huýt một tiếng te thật dài làm hiệu lệnh cho anh em
nằm xuống. Khi dứt một hồi mõ thì tôi thổi tu huýt tét tét...
ra lệnh cho anh em chạy lên, khi tiếng mõ trên đường bắt đầu
đánh cốc cốc... trở lại thì tôi lại thổi một tiếng te-e... dài làm hiệu
lệnh cho anh em dừng lại nằm xuống. Cứ nhịp nhàng lặp đi lặp
lại cho đến khi tiếp cận được mục tiêu, lúc đó tôi cũng như các
tiểu đội trưởng khác bắt đầu hô “xung pho-ong” nhảy lên đánh
chiếm các xe. Trong quá trình tập tôi cảm thấy thật là “đã” khi
mọi người đều răm rắp theo lệnh của tôi nằm xuống đứng lên,
lại đứng lên rồi nằm xuống... Và cũng là lần đầu tiên tôi thấy
mình có nhiều uy quyền như thế nên nhiều lúc khoái chí bật
cười ra tiếng, thế là bị các lão giáo viên đang chạy sát theo sau
nghe được. Cũng vì cái “tội” đó mà khi kết thúc buổi tập tôi
bị các lão nhận xét là “thiếu quan niệm chiến trường” rồi cho
điểm thấp. Tự kiểm điểm tôi thấy mình cũng đã thể hiện khá
tốt vai trò tiểu đội trưởng đấy chứ, chỉ do cái tật “liến khỉ” khó
chừa mà phải trả giá! May là cuối khóa Nhà trường chủ trương
không quyết định cấp bực như thông lệ, mà giao việc đó cho các
đơn vị tiếp nhận học viên căn cứ vào khả năng thực tế sau này
của từng người. Như vậy chắc là điểm thấp cũng chẳng chết ai.