Page 191 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 191
190 Khi Tổ quốc gọi
16.
Một chuyến đi, biết bao kỷ niệm
uối khóa Nhà trường chủ trương phân bổ học viên tốt
Cnghiệp tùy theo nguyện vọng, một điểm rất mới so với
thông lệ trước đây là phân công theo yêu cầu của chiến trường.
Tôi ở Khu 8 rồi xuống học Trường Lục quân ở Khu 9, đã biết
khá rõ cuộc sống thường nhật và tình hình chiến đấu của bộ
đội ở hai nơi này, lại được nghe các anh em ở Khu 7 kể nhiều
câu chuyện khá ly kỳ hấp dẫn của “miền Đông gian lao mà anh
dũng” nên cái ý thích muốn phiêu lưu mạo hiểm và cái máu anh
hùng cá nhân muốn được thử thách trong thực tế chiến trường
đã đưa tôi đến quyết định xin được phân công về miền Đông
công tác, mong sao vừa có nhiều cơ hội tham gia chiến đấu vừa
có dịp rèn luyện bản thân trong gian khổ. Đây quả là một ý thức
đẹp rất đáng tự hào của tuổi trẻ luôn muốn dấn thân để nếm
trải và tự rèn luyện, và đây cũng một quyết định chứng tỏ đã có
bước trưởng thành sau một năm học tập rèn luyện tại Trường.
Vào khoảng giữa tháng 3 - 1952 đoàn miền Đông chúng tôi
bắt đầu xuất phát, quân số trên bốn mươi người, do anh Trinh
làm trưởng đoàn.
Trên đường từ miền Tây về tới Vĩnh Long, khi chúng tôi
dừng chân ở Tam Bình chờ thời cơ vượt lộ Ba Càng thì xảy ra
một câu chuyện bất thường. Đó là vào một buổi trưa, khi anh
em chúng tôi đang ngủ thì có người nhắn tin bảo T. M. Đ. ra
quán nước ở xóm X... gặp bà dì từ Sài Gòn mới xuống; đến
chiều thì thấy Đ. trở về với một bọc tiền cột chặt ở thắt lưng. Kể
từ ngày ấy thấy Đ. thường bỏ tiền ra bao lúc thì nhóm này, lúc