Page 214 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 214
Khi Tổ Quốc gọi 213
trăm gốc mì không chỉ để góp phần chống đói mà còn đóng
đảng phí nhằm thể hiện trách nhiệm của mỗi đảng viên đối với
Đảng ngay trong hoàn cảnh khó khăn gian khổ nhất.
Đốn xong vùng đất được khoanh, thường cũng một vài
mẫu, là có thể thở phào, tự chúc mừng vì đã vượt qua công
đoạn gian nan nhất. Còn chuyện đốt rẫy, dọn cây thì đỡ khổ
hơn nhiều, chỉ hơi cực một tí là cuối ngày dọn xong thì anh
nào anh nấy than tro dính đầy, quần áo mặt mày tèm lem, ngứa
ngáy không chịu được. Mà việc tắm giặt cũng khó vì mùa khô
nước nôi rất hiếm, lắm lúc kẹt quá chỉ rửa mặt sơ sơ, lột quần
áo bỏ đó, rồi sáng hôm sau lại mặc vào đi làm tiếp.
Sau khi đốt và dọn rẫy xong là có thể trồng tỉa. Nhưng khi
tỉa bắp, tỉa đậu, chúng tôi đã học được kinh nghiệm của đồng
bào là mỗi khi chọc lỗ bỏ hạt xong, phải dùng ngón chân cái ấn
sâu, khỏa sạch đất, bằng không thì các anh chàng cu đất láu lỉnh
cứ lần theo dấu, và từng hạt từng hạt moi lên chén cho bằng hết.
Khi cầm trên tay trái bắp trổ đầy hạt thì rất mừng, cầm chắc
là trúng mùa. Nhưng lại cực là lúc nào cũng phải có người xua
két, đuổi khỉ. Ghét nhất là đám khỉ choai choai ranh mãnh, bởi
nó không chỉ cắn ăn tại chỗ mà còn biết bẻ trái mang đi. Có lần
thử quan sát nhìn cái cảnh nó ăn cắp bắp mà tức cười, thấy nó
đang cặp nách một trái, bẻ trái thứ hai, giở tay lên để kẹp vào thì
trái trước lại rớt ra, cứ thế mà cả đàn thi nhau phá, nếu không
kịp đuổi thì có mà tan hoang cả đám bắp. Lại còn có con khỉ
già cốt đột lúc nào cũng ngồi chót vót trên ngọn cây cao quan
sát, thấy vắng bóng người thì nó ngồi canh cho lũ khỉ con tha
hồ ăn tha hồ phá, nhưng hễ thấy dạng dạng bóng người từ xa
thì nó kêu “khẹc khẹc” báo động cho cả đàn chạy tuốt vào rừng.
Nhưng bù lại chúng tôi được hái những trái bị két mổ, hoặc