Page 215 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 215
214 Khi Tổ quốc gọi
nhặt của đám khỉ đánh rơi đem nướng ăn ngay tại chỗ, rất ngọt,
mà khỏi sợ bị phê bình là “xâm phạm của công”.
Có một lần, khi qua rẫy tăng gia của Phòng Chính trị thì thấy
trên tờ báo tường có tay họa sĩ nào đó đã vẽ rất khéo hình ba,
bốn con khỉ, con nào con nấy đều tay xách nách mang, tay phải
bắp mà tay trái cũng bắp, xa xa là hai người một trai một gái đang
ôm nhau nằm hú hí trên giường, dưới chua lời lũ khỉ kháo nhau:
“Hôm nay có thằng cha nào nó đến tò tí với con mẹ giữ rẫy, mùi
mẫn lắm tụi bây ơi, chúng mình cứ ung dung mà xơi bắp chẳng
phải sợ chó gì ráo”. Đấy là người ta muốn trêu chọc tả cảnh cán bộ
chính trị Tiểu đoàn 302 Nguyễn Ngọc Tấn, tức nhà văn Nguyễn
Thi lên rẫy hẹn hò với nữ nghệ sĩ đàn “ác coóc” Bình Trang thuở
(1)
đang yêu nhau. Tôi cũng thấy thích thú với tranh vẽ này bởi tôi sẽ
có tiết mục để trêu chọc hai người, cùng đều là bạn của tôi.
Nhớ lại chuyện tăng gia sản xuất tự cấp tự túc thuở ấy thì
trong từng cơ quan của Phân Liên khu việc đảm bảo cuộc sống
hằng ngày là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu đứng sau nhiệm
vụ chuyên môn, thậm chí có lúc còn phải ngưng công việc để lo
cho cái bụng, bởi vì các cơ quan hậu cần chỉ có thể đáp ứng được
một phần rất tối thiểu. Mỗi cơ quan đều phá vài ba héc ta rừng
lấy đất trồng lúa, bắp, khoai, sắn, rau, cải, bầu, bí... chăn nuôi bò,
heo, gà, vịt... Hằng ngày còn cắt cử người đi hái rau tàu bay, hái
bứa, hái gùi, lấy măng rừng, đào củ mài, củ chụp... kể cả việc đào
bắt những con nhền nhện hùm, những con bò cạp núi về nướng
ăn cho nó có chất đạm. Còn lúc ngồi họp ban đêm, có đám mối
cánh nào thấy ánh đèn đến bay chập chờn chung quanh thì cử
tọa ta cứ tóm từng thằng một, nắm đôi cánh đưa vào đèn nướng
(1) Nhà văn Nguyễn Thi, tức Nguyễn Ngọc Tấn, với các tác phẩm văn học nổi tiếng như:
Người Mẹ cầm súng, Cô gái đất Ba Dừa... sau này đã được phong tặng danh hiệu Anh
hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân.