Page 334 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 334

Ra đi để có ngày trở về 333



                 25.

                 Lần đầu tiên xuất ngoại




                      uối kỳ học tôi và một số anh em khác gần chục người
                 Cđược rút về Tổng cục Chính trị, chuẩn bị đi Trung

             Quốc, như thế cũng là mừng được một bước.

                 Lần đầu tiên trong đời tôi được may đo một bộ đồ vía mới
             kiểu Tôn Trung Sơn bằng dạ, đóng một đôi giày cổ cao bằng da
             màu nâu, chọn một cái mũ lông thú giả, cấp hộ chiếu công vụ
             và một số tiền nhân dân tệ dằn túi. Như vậy là tôi cảm thấy cuộc

             đời đã bắt đầu “lên hương”, không còn là anh lính với bộ quần
             áo “36 đường gian khổ” như trước đây. Sở dĩ có tên gọi là quần
             áo “36 đường gian khổ”, bởi khác với các cán bộ trung, cao cấp

             được mặc áo bốn túi, cánh lính lác chúng tôi đều mặc áo hai túi,
             trên bờ vai còn táp thêm một mảnh vải dày với những đường
             may chằng chịt, để vác súng không bị sờn.

                 Đây cũng là lần đầu tiên tôi được đi ra nước ngoài, một
             chuyện mà thời đó khiến tôi nghiễm nhiên được coi là có giá,
             bởi vào những năm 1956 - 1957, mới giải phóng được vài ba

             năm thì đâu có bao nhiêu người được như tôi!

                 Lên tàu tại ga Hà Nội vào buổi trưa, chỉ có cán bộ đại diện
             Tổng cục Chính trị ra tiễn, chẳng có người thân mà cũng chưa
             có người yêu. Đến tối thì đến ga Bằng Tường, rồi chuyển sang
             tàu Trung Quốc.

                 Bởi lúc đó giữa Việt Nam và Trung Quốc thật là hữu hảo
             nên khi bước lên  tàu Trung Quốc thì  thấy  thật sự ấm cúng

             chẳng khác gì trong nước, công an cửa khẩu ăn mặc đẹp, chào
   329   330   331   332   333   334   335   336   337   338   339