Page 346 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 346

Ra đi để có ngày trở về 345


                 Học được một thời gian, Nhà trường đã tổ chức cho chúng tôi
             đến tham quan một số trường có học viên Việt Nam đang theo học.

                 Nơi đầu tiên chúng tôi đến là trường huấn luyện tăng, thiết

             giáp Trường Tân Điếm. Chúng tôi đến xem một cuộc diễn tập
             bộ đội xe tăng chiến đấu. Đúng là sức đột phá của một đại đội
             xe tăng mà lần đầu tiên tôi được chứng kiến quả thật ghê gớm.
             Tôi chợt nhớ đến các trận đánh trước đây của Tiểu đoàn 302

             chúng tôi ở chiến trường miền Đông Nam bộ, trong những trận
             tấn công đồn bót thuở ấy thì chỉ cần một đại đội xe tăng như thế
             này cũng đủ nhai gọn các cứ điểm do một, hai đại đội của địch
             chiếm giữ, đâu cần chi phải tốn công đi trinh sát, chui vào, chui

             ra, rờ rẫm đo đạc từng lô cốt, từng lỗ châu mai cho thêm mệt.
             Và cũng đúng như suy nghĩ trước đây, nếu phải trở về miền
             Nam chiến đấu, thì chúng tôi sẽ trở về với những lực lượng như
             thế này, đủ sức ăn thua chớ không còn bị lép vế như ngày trước.

                 Khi tan buổi tập, nắp xe tăng được bật ra, các học viên Việt

             Nam nhảy xuống, chạy đến mừng rỡ bắt chặt tay chúng tôi.
             Nhưng hỡi ôi, nhìn lại thì thấy anh nào anh nấy nước da cháy
             nắng đen nhẻm, mồ hôi mồ kê tuôn ra như suối. Các anh còn cho
             biết cứ mỗi lần diễn tập như thế thì mất đi mấy kí lô. Bấy giờ tôi

             mới giật mình và thầm nghĩ, chiến sĩ xe tăng quả như tôi đã từng
             hình dung và mơ ước khi xưa, chân đi giày ủng, đầu đội mũ da bịt
             tai, lủng lẳng trên ngực chiếc tai nghe bộ đàm, đúng là oai thật.

             Nhưng đâu có ngờ rằng đời lính của họ lại cơ cực và gò bó đến
             thế. Phải luôn ngồi trong một ụ sắt bít bùng, nóng phải biết, mà
             cũng rất dễ làm mồi cho các loại vũ khí lõm chống tăng thường
             phục kích ven đường. Làm sao có thể so sánh được với đời lính
             bộ binh, nhất là lính trinh sát như chúng tôi trước đây, lúc nào

             cũng ung dung, tự do tự tại trong khoảng trời đất bao la...
   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350   351