Page 347 - nam bo xua va nay
P. 347
Quảng Nam.
Kỹ nghệ tơ lụa Tân Châu sống lại, hồi sinh bằng sức lực và
tâm quyết của mình. Hàng ngoại sợi ny-long chùn bước. Cuộc đấu
tranh đầy gian nan đầy thách thức “bảo vệ hàng nội hóa” của Tân
Châu, của cả miền Nam đã để lại cho ta trang sử đáng tự hào. Sau
ngày giải phóng, An Giang dốc sức đẩy nhanh tốc độ hồi phục ngành
dâu tằm tơ lụa Tân Châu. Ruộng dâu, vườn mặc nưa sống lại, con
tằm về lại xứ tơ.
Rồi bây giờ, hàng lụa nước ngoài, quần áo may sẵn từ nhiều
nước tràn ngập từ thành phố lớn, đến nông thôn! Toàn bộ ngành dệt
và tơ lụa miền Nam thoi thóp ! Vì đâu? Tôi viết câu này với nỗi đau
ấm ức. Câu hỏi này tôi muốn hỏi riêng ai. Tôi cảm thấy một nỗi đau
kỳ dị nhất. Nghĩ mãi một ý nghĩ đắng cay. Nếu ngành dệt miền
Nam nói chung và vùng quê tơ lụa Tân Châu một mai sụp đổ hoàn
toàn, thì nỗi đau ấy có thể sánh bằng câu thơ cổ xa xưa: “Đốt nến
thành tro nước mắt mói khô ”. (Chúc lạp thành khôi lệ thủy can).
(.Xưa & Nay 12/97)
376