Page 342 - nam bo xua va nay
P. 342
344 khung dệt. Những nhà dệt danh tiếng được nhiều người biết
đến: Đỗ Phước Hòa, Trần Văn Tôn, Trịnh Thế Nhân (Long Hưng),
Trần Ngọc Linh (Phước Hưng), Trần Văn Nho (Đại Hòa)...
Lụa Tân Châu nổi tiếng bởi dệt tơ tằm, hoa văn đẹp, màu sắc
không phai, tạo ra được cuộn tơ vàng óng ả người Tân Châu hết sức
nhọc nhằn và phải sành sỏi nghề trồng dâu, nuôi tằm, ươm tơ, dệt và
nhuộm lụa. Thật sự là nghề cha truyền con nối, từ thế hệ này sang
thế hệ sau.
Dâu Tân Châu, không thể gọi là “vườn”. Từ những bãi đất
pha cát ven sông vào khá sâu đồng ruộng một màu xanh trải rộng và
dài từ làng này sang làng khác, thành những ruộng dâu xanh ngát
đến mênh mông.
Bụi dâu cao quá đầu người, lá mơn mởn xấp xỉ bàn tay to xòe
rộng. Cho tằm ăn, người ta không hái từng lá như cung cách Quảng
Nam hay Chương Mỹ - Hà Đông (ngoài Bắc). Mà người ta đẵn dâu
sát gốc, bó từng ôm lớn vác xuống ghe chở về bến. Nơi ruộng xa,
phải dùng ca-nô kéo cả một đoàn ghe dâu về tận nhà. Ay là lúc tằm
chín rộ - tằm ăn lên. xắt dâu bằng con dao to bản hơn một tấc, dài
sáu bảy mươi phân, tên gọi là sát với chức năng sử dụng: dao dâu.
Dao dâu bén ngót như gươm. Con dao to như thế, bén đến thế mới
đủ sức xắt là thành sợi cho tằm ăn trong những ngày tằm chín.
Thời điểm “tằm ăn lên” là những ngày vui thầm kín mà cũng
nỗi cực của người nuôi tằm. Quần quật suốt ngày bên những nong
tằm và bộ ván xắt dâu. Đêm ngủ một hai canh lại thức, rải lá nuôi
tằm. Bữa cơm ăn cũng vội. Một câu thành ngữ nói lên khá chính
xác cái vất vả của người nuôi tằm: “Làm ruộng ăn com nằm, nuôi
tằm ăn com đứng ”.
371