Page 34 - TỔ QUỐC GỌI
P. 34
bọ phá lúa, ai làm sao biết trước mà đề phòng? Nuôi bò cày
kéo, bị chết ba con, bởi thời đó đâu có thuốc men gì nhiều;
hằng năm lại phải đong đủ lúa ruộng cho bác Ba tôi; bị Đệ
tam Sư đoàn bắt phải xài giấy bạc 500 đồng; rồi Má tôi phải
lo lót tiền bạc cho bọn lính kín và đồn Tây khi Ba tôi và tôi
bị chúng bắt giam v.v... Ba, Má tôi chỉ có cái lỗi là có quá
đông con. Nhưng thời đó đẻ bao nhiêu thì nuôi bấy nhiêu,
đâu có kế hoạch gì!
4. Kính chúa và yêu nước
Gia đình chúng tôi bắt đầu theo đạo Tin Lành từ thời Ông
Bà nội rồi mới đến Cha Mẹ chúng tôi, cho nên từ nhỏ tất cả anh
chị em chúng tôi đương nhiên đều là con chiên của Chúa.
Là gia đình có đạo nên Chủ nhật nào chúng tôi cũng đến
nhà giảng, tức là nhà thờ, để nghe ông mục sư giảng đạo. Tôi
luôn mong đợi đến ngày Chủ nhật để được ngồi trên xe kéo và
đám con nít trong đạo chúng tôi lại có dịp tụ tập tại nhà thờ để
bày ra đủ trò vui chơi nghịch ngợm.
Sở dĩ ngày Chủ nhật tôi được ngồi trên xe kéo vì hôm ấy đi
nhà thờ thì tất cả mọi người trong gia đình đều đi bộ, chỉ có Bà
nội là đi xe kéo. Thường thì tôi được sai lên chợ Cao Lãnh kêu
xe kéo xuống chở Bà nội đi, thế là tôi có dịp ngồi chễm chệ trên
xe kéo từ chợ về nhà, có gì sung sướng và hãnh diện bằng?
Còn các trò vui chơi nghịch ngợm thì không thiếu, trong
đó có một câu chuyện nhớ đời. Số là vào một Chủ nhật, khi vừa
đến nhà thờ thì anh Tư Nha con chú Năm Phục rủ tôi xuống
nhà ông Tư Cảnh câu tép. Chúng tôi dùng cọng lá dừa, cột thêm
một sợi chỉ đen gắn mồi trùn cắm ven theo bờ sông. Chờ một
54 Nguyễn Long trảo