Page 41 - TỔ QUỐC GỌI
P. 41
Miên và nhiều người bị bắt trói. Bọn lính vừa đánh trống vừa
reo hò inh ỏi, và nghe đâu đó là số lính mà người Pháp sử dụng
đi dẹp cộng sản ở Mỹ Tho trở về. Sau này lớn lên, qua học lịch
sử mới được biết đó là những ngày đẫm máu của cuộc “Khởi
nghĩa Nam kỳ” năm 1940 mà bọn Pháp đã dùng một sắc lính
ngoại tộc để có thể thẳng tay đàn áp cuộc Cách mạng của nhân
dân Việt Nam, thực hiện một cuộc tàn sát không thương tiếc
nhằm triệt hạ cho bằng hết các cơ sở Cách mạng và những gia
đình có người thân yêu nước. Đối với tôi thì lúc đó còn quá nhỏ
để có thể hiểu biết một cách đầy đủ nên coi những việc đó như
vô can, nhưng khi đã lớn lên, tham gia Cách mạng rồi vào Đảng
thì nhận thức được đó là một gia đoạn đau thương của những
người Cộng sản, những bậc tiền bối mà hoạt động của họ gắn
bó hữu cơ với cuộc đời làm cách mạng của mình trên cả hai mặt
lý trí và tình cảm.
Lên lớp Nhì “một năm”, tôi học với thầy giáo Ưởng nổi tiếng
là khó. Thầy rất nghiêm, có sắm một cái búa nhỏ bằng gỗ nhẹ,
đứa nào lôi thôi thì thầy gõ búa vào bả vai nên đứa nào cũng
ngán. Tuy nhiên thầy dạy rất nghiêm túc nhất là luyện viết chữ,
cho nên tất cả các học trò qua lớp Nhì của thầy đều viết chữ đẹp
và giữ vở rất sạch, cũng vì thế mà cho mãi đến ngày hôm nay
tuổi đã ngoài tám mươi ai xem nét chữ của tôi cũng khen là đẹp.
Lớp Nhất tôi được học với thầy Tám Cuôi, người thầy giáo
rất tận tụy luôn có ước muốn các học trò của mình đều học giỏi,
giảng bài kỹ lưỡng và luôn động viên học trò cố gắng học. Trong
suốt sáu năm ở bậc Tiểu học tôi thấy thầy là một trong những
người tâm huyết nhất với học trò.
Ở cấp Tiểu học, bên cạnh việc học chữ nghĩa, tôi còn được
giáo dục rất kỹ về luân lý, dạy phép làm một con người có phẩm
61