Page 31 - tap 2 phan 1
P. 31
Khi Tiểu đoàn 307 được thành lập, tôi cùng ba mươi hai học
viên Khóa 5 Trường Quân chính Khu 8 được đưa về Tiểu đoàn 307,
rồi được chuyển về Tiểu đoàn 305. Tiểu đoàn 305 thường đóng
quân ở xã Hòa Nghị, huyện Đồng Tâm, tỉnh Định Tường (cũ).
Năm 1953, đơn vị đóng quân ở đây, nhiều lần tôi và anh em
thấy một cô gái mảnh mai, mái tóc dài suôn mượt, nước da trắng,
đôi mắt bồ câu đen láy, vẻ mặt hiền lành, đi qua cầu. Anh em trêu
chọc, gán ghép cô ấy với tôi. Tôi chưa suy nghĩ gì nhưng cũng thấy
thích thích.
Đó là cô Lê Thị Duyên, con gái thầy giáo Đồng, quê tại xã Hòa
Nghị này. Có một lần Tây xuống đốt nhà rồi bắt ông, nhưng ông
nhảy xuống sông chạy thoát. Sau đó, gia đình ông ra chợ Gò Công
mướn nhà ở.
Một chuyện tình cờ giống như duyên số là cùng đơn vị với tôi
có anh rể thứ năm của Duyên. Tôi thường ra nhà thăm chị Năm,
thấy tôi người khỏe mạnh, hiền lành, vui tính, hay ca hát, chị Năm
có cảm tình với tôi. Một hôm chị Năm về nhà nói với Duyên:
- Em cho chị mượn tấm hình, ít hôm chị trả?
- Chị mượn làm gì, em không cho đâu!
- Thôi năn nỉ mà! Chị muốn đem vô đơn vị cho anh Năm, anh
Bảy coi. Chị hứa trả liền!
Thấy chị Năm năn nỉ, Duyên đồng ý cho mượn tấm hình chụp
năm mười tám tuổi. Chị Năm về đơn vị đưa tấm hình cho tôi xem.
Tôi hỏi:
- Có phải cô em của chị trước ở xã Hòa Nghị không?
- Đúng rồi! Cậu đã gặp rồi hả?
Nối lại đôi bờ 285