Page 32 - tap 2 phan 1
P. 32
- Em nhìn thấy mấy lần khi qua cầu nhưng chưa được nói
chuyện lần nào.
- Vậy cậu có muốn làm em rể tôi không? Để tôi nói giúp cho.
- Chị cho em tấm hình này nghen.
- Không được đâu. Tôi cho mượn thôi.
Chị nói vậy nhưng tôi giữ luôn tấm hình.
Chị lại nhận tấm hình của tôi đem về cho em gái coi. Kèm
theo tấm hình, tôi gửi bức thư nhỏ cho Duyên, nói đại ý: Nếu
thuận lợi em vào thăm các anh!
Ngỡ chỉ là tình bạn, là kỷ niệm giữa hai người trai gái vậy thôi,
nào ngờ nó dẫn đến kết quả ly kỳ.
Tháng 7 năm 1954, Hiệp định đình chiến ở Đông Dương được
ký kết. Tôi có tên trong danh sách Tiểu đoàn 309 tập kết ở khu vực
Đồng Tháp Mười để xuống tàu từ bến Cao Lãnh đi ra Bắc. Tiểu
đoàn 309 qua sông Vàm Cỏ Tây đến đóng quân ở xã Đốc Bình
Kiều, trên bờ kinh Nguyễn Văn Tiếp.
Má tôi lặn lội tìm đến thăm và thúc tôi cưới vợ. Má nói:
- Vinh à, má phải cưới vợ cho con. Con có ưng cô giáo Phụng
không? Người ta chịu rồi đó. Con ưng, má sẽ dẫn Phụng vô.
Vậy là trước khi tìm đến thăm tôi, má tôi đã thuyết phục được
cô giáo Phụng nào đó rồi. Tôi cười nói để thoái thác:
- Con chưa lấy vợ đâu má!
Má tôi ngạc nhiên:
- Sao vậy? Con sắp đi xa. Ba má đều già rồi. Con không cưới
vợ, ba má không yên lòng. Con không ưng cô Phụng thì má hỏi
cho con cô khác được không?
286 Nguyễn Long Trảo