Page 225 - hoa đồng
P. 225

NGUYÊN THI  KIM TUYẾN


                             Trái tim điên điển




                     Ông trời ổng tào lao dỗ sợ. Đang lúc người ta uống rượu
                 ổng lại mưa. Đang lúc buồn rát cái bao tử, mà mưa không
                 chịu lớn, cứ rỉ rả rỉ rả, đủ làm cho cái mình trần trục, mốc thít
                 trở ncn lốp láp, nhầy nhụa. Mà rỉ rả thì rỉ rả cho đã đi, tự
                 dưng rơi vãi thêm vài hột nữa, rồi ngưng cái một. Rượu cũng
                 thấm rồi, mà mưa chưa thấm, làm sao trúng gió chết cho
                 được hả trời!  ủa, bộ mình tính chết sao ta? Năm Đợi giựt
                 mình,  nhướng nhướng con mắt,  ợ nghe  cái ực.  Mùi hăng
                 nồng chạy ngược tới óc o.  Ớ đây là  cái xó nào vậy,  chắc
                 không phải cái xó nhà trên cụm dân cư. Cái xó nhà đó tiếng
                 con dế kêu nghe thấy đơn độc thấy mồ tổ, làm gì có cả dàn
                 đồng ca ếch nhái ễnh ương  như vầy. Ai đang hòa tấu bản
                 nhạc ruộng đồng nghe đã thiệt.

                     - Cha ơi, mần cái gì ở trển cha?

                     Thằng Điền lia cái đèn pin dọc ngang cánh đồng, qua
                 gò điên điển, rồi lia len tán còng. Rọi trúng con mắt đang
                 nhướng nhướng  của  Năm  Đợi.  Con  mắt trổng ngược,  cái
                 đầu cũng trổng ngược, lơ lửng như sắp rớt ra. Còn cái mình
                 trần trục của cha nó đang vắt ngang cái chảng hai cây còng
                 già, chỗ có cái nhánh lớn cong oằn xuống như đang giăng
                 võng.

                     -  Cha  ơi,  cha  mần  cái  gì  vậy,  con kiếm  cha  nãy  giờ.
                 Xu ổng đi cha!

                 228     h o a .      Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
                             đống
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230