Page 229 - hoa đồng
P. 229

Khi má thằng Điền đến, chỉ là cái xác lạnh ngắt.  Cục
                    máu không mặc quần thì nóng hổi, ngọ ngọe trong tay ông.
                    Rồi ngay cái ngày cục máu đó ngọ ngọe trong nhà, vợ ông
                    đã bỏ ông mà đi.
                        Vợ ông đi, mới đầu ôm con Thanh đi, không hiểu đầu
                    cua tai nheo gì, mấy ngày sau bà bánh bò tạt ngang nhà ông
                    nhắn:  “Tui gặp chị Năm, chỉ dặn chiều nay anh nhớ ra gò
                    điên điển bồng con Thanh dìa...’\
                        Bữa đó, ông ấm con Thanh về mà chân cẳng ba xí ba tú
                    như đang say rượu. Thằng Điền - lúc đó chưa có tên đâu,
                    nằm cạnh,  nghe  tiếng con Thanh khóc, nó cũng  thét lên.
                    Hai đứa nhỏ xíu mà lớn họng. Tiếng thét con nít quặn vào
                    trong bụng, vò nát ruột gan người lớn.

                        - Thằng Điền có giận cha không mậy?
                        - Mần chi cha hỏi hoài?

                        Thằng Điền có giận ông không, chuyện ông bắt nó bỏ
                    ngang lớp nghề để đi kiếm người ta cô" đất để làm ruộng
                    tiếp. Có giận gì cha đâu. Cái cụm công nghiệp nằm chình
                   ình trên giây quy hoạch đó, biết chừng nào mới làm. Thằng
                   Điền không giận cha, chỉ sợ con út Thanh giận. Cái bữa con
                    Thanh về kêu cha còn khỏe, cha học nghề luôn đi, mơi mốt
                    vô xưởng làm, lương cao lắm. Ông Năm chửi nó: Tao quen
                    mần ruộng cả đời rồi, giờ bắt tao bỏ ruộng. Tao chưa chết
                    nổi, từng tuổi này còn biểu tao học nghề học nghiết thà tao
                    cắn  lưỡi  còn  hơn!  Thây  cha  cự,  con em  chuyển  sang  dụ
                    thằng anh, thì nó len lén cha, gật đầu.

                    232     hoa   .      Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nữ Đồng Tháp
                                đổng
   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234