Page 231 - hoa đồng
P. 231
- Thằng Điền nè, mày với con Thanh đâu phải anh em!
Cái này cha nói hoài, ai hổng biết. Hai đứa con nít đó từ
bữa cùng nhau gào lên um sùm bất nhã thì biết thân biết
phận mà lớn lên bôn nhau. Thằng Điền càng lớn càng tầm
thước, rắn rỏi nhưng thiột thà hết chỗ nói. Người ta biểu nó
là con ông cũng đúng, bởi nó giông ông cái tính lầm lỳ, cam
chịu, không ưa phản kháng. Con Thanh trổ giò, phổng phao
lanh lợi hơn người. Thằng Điền thương em thấy sợ. Con
Thanh nhõng nhẽo đòi anh cõng trên lưng lội lổn xổn quanh
cánh đồng, nó cũng làm, đạp miểng ốc chảy máu giò cũng
không chịu bỏ xuống. Bao giờ con Thanh khóc, thằng Điền
cũng múc nước rửa mặt cho em. Bữa đi móc cua về, thằng
anh để tay dơ mà rửa mặt em, con nhỏ kêu tay anh nó
thơm...sình!
Khi thằng Điền biết len lén dòm cái mặt con em tròn
trĩnh duyên duyên, thấy cái nước da ngăm ngăm, ngon như
da bánh ít trộn đường vừa phải, thoa mỡ vừa đủ bóng, lại
được nhào nặn qua một bàn tay khéo léo, thì nghe con nhỏ
rủ rỉ lỗ tai anh, xúi: Anh đi chợ mua kem dìa cho em xức,
nghen !
Ở cái miệt này, con gái mới dậy thì, đứa nào đứa nấy
đều khoái xức kem, nhưng không phải chỉ để làm mình
trắng hơn mà chúng muốn chứng minh mình thành con gái
rọi, cũng còn để len mặt với nhỏ hàng xóm đen thùi lùi
không có kem mà xức! Đẹp đâu không thấy, chỉ thấy da ra
da, kem ra kem. Cha đi ruộng về, ngó lom lom cái mặt con
Thanh một hồi rồi định hỏi nó trét vôi lên mặt hay gì vậy
nhưng kịp dừng, ông thôi, nghĩ nó lớn rồi. Đã hơn một lần
ông thấy thằng Điền len lén nhìn con Thanh, mặt nó ngây
234 hoa x Tuyển tâp truyên ngắn tác già nử Đồng Tháp
đong