Page 6 - TỔ QUỐC GỌI
P. 6
nước thì tha hồ xuống bắt cá. Những lúc đó tôi lại có dịp xách
thùng xuống bắt hôi, có khi cũng đủ cho một bữa ăn; nhưng
cũng có lần thọc tay xuống lườn ghe mò cá mà bị cá trê trắng
đâm đau nhức hành đến phát sốt.
Cũng không thể không nhắc tới cái lò nhuộm dà xây cạnh
mép mương, nơi Bà nội từng dùng để nhuộm vải khi xưa, nay
lại trở thành một điểm trốn lý tưởng của lũ trẻ chúng tôi khi
chơi trò chơi “cút bắt”, và có nhiều lần tôi với đứa bạn gái hàng
xóm cùng trạc tuổi tên là Khéo cùng chui vào đây trốn ngồi sát
bên nhau, nghe rõ tiếng trống ngực đập thình thịch bởi bắt đầu
biết mắc cỡ.
Bến sông trước nhà chúng tôi là bến tắm “tập thể”. Cứ chiều
chiều, trong cả xóm có ai muốn tắm sông thì cứ ra đó mà tắm,
bất kỳ già trẻ, kể cả các bà chị gái sắp đi lấy chồng, tướng tá
lớn xộn cũng cùng ra tắm chung, cười giỡn rân trời. Mỗi lúc
có chuyến tàu chạy qua là vui nhất, ai cũng thích nhồi sóng và
ai cũng bị sóng nhồi, có lúc nước vô lỗ mũi sặc sụa nhưng vẫn
cứ ước có chuyến tàu nữa chạy qua vì họa hoằn mới có. Còn có
nhiều trò vui khác như lặn xuống bắt bung bung chang chang,
cũng thường gọi là con chem chép, ném thia lia ra ngoài xa,
hoặc nghịch ngợm hơn nữa là lặn xuống móc bùn ném nhau
la chí chóe... Riêng tôi lại suýt bị chết đuối tại bến sông này. Số
là khi tôi mới năm, sáu tuổi, chưa biết bơi, trong lúc mọi người
đang tắm thì tôi lại liều lĩnh đu theo sợi dây đỏi cột chằng sau
lái chiếc thuyền to đang đậu ngoài xa hòng leo lên thuyền chơi.
Nào dè khi gần đến nơi bị đuối sức nên tuột tay rơi thẳng xuống
nước, chìm tận đáy sông. Lúc này nhìn chung quanh toàn thấy
một màu vàng, không biết đâu là bờ, mà càng lúc càng ngợp
thở. May thay lúc đó tôi chợt nhớ ra là hướng dốc lên tức là
26 Nguyễn Long trảo