Page 8 - TỔ QUỐC GỌI
P. 8
tranh, anh nào đờn cũng hay. Tôi thường theo các anh xuống bè
ngồi nghe, bởi tuy còn nhỏ nhưng sao tôi vẫn cảm nhận được
cái gì đó nó thâm thúy sâu xa trong tiếng đàn uyển chuyển réo
rắt của các anh. Còn một lý do không kém phần hấp dẫn là sau
các cuộc đờn ca sẽ không bao giờ thiếu các món cháo gà, cháo
cá của các “chàng trai tài tử” mà tôi chưa một lần bị mất phần
ăn ké. Sau này khi vào chiến khu, thay cho chiếc bè tre là những
cuộc đờn ca trên vài chiếc xuồng con bồng bềnh trôi giữa bốn
bề sông nước của Đồng Tháp Mười, hòa quyện với tiếng đờn
là những giọng ca vọng cổ trong trẻo đượm buồn như muốn
nói lên nỗi lòng của những người con xa xứ... Càng đồng điệu
hơn nếu có năm ba chiếc gom lại để cùng thưởng thức món
tôm càng nhúng dấm, thêm chút rượu mùi ấm bụng giữa đêm
khuya, rồi vừa nhâm nhi vừa đờn ca đối đáp. Có điều bất ngờ
sau này được nghe kể lại là chính anh Năm Phàn đã thông qua
mối giao du đờn ca như thế mà tuyên truyền giáo dục anh Ba
Thanh Nha sớm giác ngộ cách mạng.
Quê tôi là một vùng đất phù sa màu mỡ nên nhà ai cũng
trồng nhiều loại cây ăn trái. Tuy thuở đó chưa có vùng trồng
chuyên canh, nhưng mỗi nhà một ít mà nhà nào cũng trồng
thành ra Cao Lãnh đã trở thành một vùng đất nổi tiếng về các
loại trái cây như: xoài thanh ca Mỹ Trà, mận đào Hòa An, quýt
đường Tân Thuận Đông, Tân Thuận Tây, trong đó nhà Ông Bà
nội cũng đã góp phần làm cho nó thêm sắc màu phong phú.
Phía sau nhà chúng tôi là một khu vườn khá rộng trồng cả
khế lẫn ổi, những thứ rất “bắt” với món mắm tôm chua do Ba
tôi mang từ Cà Mau về, tạo ra một hương vị đậm đà hấp dẫn đối
với lũ trẻ con chúng tôi. Còn hai cây xoài thanh ca kế bên nhà
thì cứ vào khoảng tháng Ba, tháng Tư trời sắp sa mưa, mỗi khi
28 Nguyễn Long trảo