Page 45 - phan 2
P. 45

Vãi chài bắt cá ở Đồng Tháp Mười

            tạo thành hai dãy dài các vòng tròn đều đặn, và đây chính là
            những phút giây tạo hình đẹp nhất, để rồi lại đồng loạt chụp
            xuống mặt nước bao trọn cả một khúc sông, cá nào có thể chạy

            thoát, không vướng vào chài này thì cũng lọt vào chài kia. Ngày
            nay thì tôm cá đâu nhiều như trước để còn có dịp xem lại những
            cảnh tuyệt mỹ của lối “chài cù” thuở xưa!

                Vì ở chợ này chưa ai làm bánh phở nên ngày nào cũng bán
            hết, có đồng ra đồng vào, và cũng đủ cá tôm cho cả nhà ăn.
            Ngoài ra Má còn làm kẹo đậu phộng bảo tôi chèo xuồng đi bán
            dọc theo kinh Nguyễn Văn Tiếp. Lần đầu chèo suốt buổi không

            bán được miếng nào, má lấy làm lạ, nhưng chợt nhớ ra, bèn hỏi:
            “Vậy mà mày có rao không?.” Tôi trả lời là không có. Lúc đó Bà
            già cười và bảo sao tôi dại thế, bán trên xuồng mà không rao thì
            ai biết đâu mà mua! Nhưng Bà đâu có biết rằng tôi thừa hiểu,

            chỉ vì mắc cỡ nên không làm như vậy đó thôi!
                Nhưng tình hình lại bắt đầu không yên, cứ cách vài ngày thì
            nghe tiếng mõ báo động tàu Pháp sắp chạy vào ruồng bố bắn

            phá. Và mỗi lần như thế thì đồng bào dọc hai bờ kinh lập tức bỏ



                                                                           113
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50