Page 48 - phan 2
P. 48
tính hay là thử đi qua Cần Thơ gặp anh chị Tư Hoa xem tình
hình bên ấy ra sao, có làm ăn sinh sống được không? Và quyết
định để tôi cùng Ba tôi đi trước một chuyến qua bên ấy, sau về
sẽ tính chuyện đi hay ở. Sở dĩ tôi phải đi trong chuyến này vì
anh Bảy đã bắt đầu tham gia công tác ở địa phương, không bỏ
đi được.
Tôi và Ba tôi lo rà trét lại chiếc ghe tam bản, làm thêm cặp cà
rèm che nắng che mưa, mang vài đồ bếp cần thiết để nấu nướng
dọc đường. Bắt đầu đi từ sáng sớm tới chạng vạng thì đến nhà
một người quen ở xã Mỹ Long bên bờ sông Cửu Long và ngủ
đêm tại đây, chuẩn bị tinh thần vượt sông cái sang thị xã Sa Đéc.
Vì bên kia sông là vùng tạm chiếm, nên phải bỏ hết những cái gì
mà tụi Tây có thể nhận biết là từ vùng Việt Minh ra. Sáng sớm
hôm sau tôi chèo ghe trong tâm trạng hết sức căng thẳng, bởi
sông thì lớn mà ghe thì nhỏ, rất dễ bị sóng đánh chìm. Hơn nữa
qua con sông rộng như thế rất dễ gặp tàu tuần tra của Pháp, khó
mà chạy thoát nếu nó bắn bất tử. Tôi biết chắc là Ba tôi cũng sợ,
nhưng vẫn tỏ vẻ tỉnh bơ nhìn ra xa xa phía bên kia bờ. Rồi cuối
cùng thì mọi chuyện đều suôn sẻ, qua đến Sa Đéc an toàn. Tôi
chèo ghe đến rạch Rắn trong thị xã, qua kinh Bù Hút rồi đi dọc
theo một số kinh nhỏ trong đồng trước khi ra đến sông Hậu.
Khi đến nhà thờ Thành Lợi thì thấy đóng cửa. Bước qua
bên kia mương là nhà thầy Bích, cũng là tín đồ, định lên hỏi
thăm tin tức anh chị Tư nhưng nhà cũng đóng cửa nên không
gặp ai. Đang chần chừ không biết tính sao thì đột nhiên có hai
người mang súng đến bắt dẫn về đồn lính Hòa Hảo đóng bên
cạnh nhà thờ và hạch hỏi đủ thứ, nhất là việc đến tìm thầy
Bích. Ba tôi trình bày rõ lý do đến đây và cho biết mình là ông
già vợ của Mục sư Lộc, còn nói rõ cả họ lẫn tên là Chung Khâm
Lộc nhưng chúng vẫn không tin. Chúng đem nhốt cả hai cha
116 Nguyễn Long trảo