Page 187 - nam bo xua va nay
P. 187

52  quyển.  Bộ  sử biên  soạn  trên  quan  điểm  Nho  giáo  kết  hợp với
                       tinh thần dân tộc,  với  những “lời chua” nhằm chú giải tên đất, tên
                       người và giám định một số sự kiện, niên đại trên cơ sở khảo chúng
                      công phu, và những “Lời phê” của Tự Đức. Khâm định Việt sử thông
                      giám cương mục cùng với Đại Việt sử ký toàn thư (chép sử từ nguồn
                      gốc đến năm  1675) là hai bộ quốc sử lớn nhất được khắc in toàn bộ
                      trong thời đại phong kiến Việt Nam. Về phương diện này, chúng ta
                      cân ghi nhận cống hiến to lớn của PTG và với bộ quốc sử này, ông
                      là một nhà sử học lớn08).
                            PTG còn là nhà thơ,  nhà văn mà những tác phẩm còn lại đã
                      được các con ông thu  thập và khắc  in thành hai  bộ Lương Khê thi
                      thảo  và Lương Khê  văn  thảo.  Tuy  chưa được  dịch  và nghiên cứu
                      đầy đủ, nhưng một vài tham luận trong hội thảo khoa học của chúng
                      ta cũng đã cho thấy rõ thêm tâm hồn và tài năng cũng như tư tưởng
                      và tình cảm thắm thiết của ông đối với quê hương xứ sở, đối với dân
                      với  nước được gởi gắm trong thơ văn của ông.  Ông cùng Nguyễn
                      Thông có công xây Văn Thánh miếu và lập Văn Xương các ở Vĩnh
                      Long  sau  khi  mất ba tỉnh  miền  Đông để qui  tụ các sĩ phu  về đây.
                      PTG là một trong những nhà thơ, nhà văn lớn của Nam kỳ.

                            Như vậy là cho đến  trước  năm  1862,  PTG đã có nhiều  hoạt
                      động chính trị và văn hóa. Tất cả các tham luận và thảo luận trong
                      hội thảo đều gần như nhất trí biểu thị sự trân trọng và đánh giá cao
                      những cống hiến tích cực của ông trong thời gian này, nhất là nhân
                      cách và phẩm giá cao quý của ông.

                            4.       Năm  năm  cuối  đòi  (1862-1867)  là  giai  đoạn  gian  truân,
                      đầy uẩn khúc của PTG và cũng là giai đoạn tập trung nhiều vấn đề
                      tranh  luận nhất của cuộc hội thảo.
                            Những vấn đề chính được đặt ra là trách nhiệm của PTG trong


                      206
   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191   192