Page 358 - nam bo xua va nay
P. 358
huyền thoại mà nhà nhiếp ảnh thiên tài Võ An Ninh đã ghi hình từ
đầu thế kỷ 20. Rồi hòn Chông đột ngột hiện ra, như đàn cá voi lượn
lờ đùa bơi trên biển cả.
Đi miết về phía Tây, ta có cảm giác tạ từ đại dương đi vào
miền núi. Phía trước hai ngọn đại Tô Châu và tiểu Tô Châu lừng
lững soi bóng mặt nước Đông Hồ. Hai ngọn núi đẹp, xanh um,
không cao lắm, mời gọi ta lên đỉnh ngắm nhìn núi non xa, thành
quách cũ Hà Tiên thấp thoáng bên kia Đông Hồ bát ngát.
Những chiếc đò ngang vắng bóng nhiều năm rồi. Người và xe
qua lại Đông Hồ để đến thị trấn yên tĩnh Hà Tiên, vượt qua chiếc
cầu phao xẻ đôi hồ nước. Khá tiện cho giao thông, nhưng mặt hồ đã
xẻ nửa, vầng trăng in bóng nước (thơ “Đông Hồ ấn nguyệt”) từ nay
cũng xẻ làm đôi. Biết làm sao ! Thời đại công nghiệp, thị trường
lắm khi, lắm nơi không nhún nhường thắng cảnh, gây thương tổn
tâm linh.
Cho dù những kiệt tác thiên nhiên vừa lãng mạn, vừa trữ tình
trong cõi thực Hà Tiên có hao hớt đi, thì vẫn còn Hà Tiên kỳ diệu
trong cõi thơ. Ta vẫn thong dong về với “Kim Dự lan đào”, hòn đảo
vàng chắn sóng to gió cả, với “Bình Sơn điệp thúy”, bức bình phong
xanh dựng đứng chống chở biên thùy. Ta gặp lại “Thạch Động thôn
vân”, mây tuôn khói tỏa trước hang sâu thăm thẳm, “Châu nham lạc
lộ”, một dãy núi ngời ngời châu ngọc, là chốn từng đàn cò trắng lóp
lớp sà xuống nghỉ ngơi, tìm tôm cá. Rồi “Nam phố trừng ba”, bãi
phía Nam lặng sóng. Cả mùa biển động Nam phố vẫn êm lặng như
mặt nước hồ thu. Một chốn thôn trại điền trang phì nhiêu sung túc
“Lộc tri thôn cư”, một bến đỗ thuyền chài “Lư khê ngư bạc” đang
vẫy mời. Và một dòng sông rộng, êm đềm xưa kia .có thành lũy,
quân lính canh giữ biên thùy, đang trôi qua Đông Hồ tìm ra biển cả.